Ngày xưa,thời bao cấp,nhiều khi các cơ quan xí nghiệp ko có tiền để trả lương công nhân,họ lấy luôn sản phẩm của cơ quan xí nghiệp mình sản xuất ra để trả lương công nhân.Nơi nào có sản phẩm là hàng tiêu dùng thiết yếu thì sản phẩm dễ bán,người công nhân có thể nhanh chóng có tiền để chi tiêu dù có bị thiệt một chút.Vì bao giờ chả phải bán rẻ hơn.Nơi nào sản xuất các sản phẩm công nghiệp nặng thì ko biết họ phải làm sao.Hồi ấy mẹ tôi làm ở lương thực,cứ tưởng được trả lương bằng gạo thi lãi to.Bởi vì gạo cung cấp theo sổ giá thấp hơn giá thị trường nhiều lần.Đến khi nhận lương thì ko phải gạo cũng chẳng phải tiền mà là ....phân.PHÂN ĐẠM. Ấy vậy mà mọi người vẫn bảo nhau là may.May mà phân đạm còn dễ bán,chứ mà phân lân của nhà máy APATÍT ngay cạnh ga PYthì ko biết bán cho ai.
Nay đọc trên mạng thấy thưởng tết bằng quần đùi,tất,gạch xây...nghĩ mà buồn. Sơn thưởng sơn, xây dựng thưởng gạch ,vậy cục tần số thưởng gì...Thầy cô giáo thưởng gì...Không khéo phiên chợ PHÚC YÊN haitám tết trở lại thời kỳ trao đổi HÀNG /HÀNG mất.
Ừm , buồn thật đấy chứ :-(( mình có mấy anh bạn bên cục phòng chống ma tuý có lẽ thưởng tết là chút "chiến lợi phẩm" để sài đỡ trong mấy ngày tết !? Mấy anh công nhân quốc phòng sản xuất đạn cho súng 12ly7 không biết chịu được mấy viên !?Mấy công ty chuyên sản xuất Quan Tài thì cũng bình bầu lao động tiên tiến và cũng thưởng cho quan tài...:-((
Trả lờiXóaChắc là với điều kiện doanh nghiệp làm ăn phát tài hoặc "tồn kho " đang quá lơn ...thì với lao động xuất sắc , hoặc có chút "chức tước" chắc được 1-2-3 cái cho 1 người !? Còn "thấp cổbé họng" hoặc lao động bình thường chắc ...vài người chung 1 cái phải không 10C FAMILY???
Trả lờiXóaÔi TẾT TO QUÁ :-((
Tai nạn giao thông hang ngày như thế ko có quan tài tồn kho đâu mà mơ
XóaĐau đầu với bất động sản đang "ngủ đông" ...tồn kho căn hộ , biệt thư, nhà liền kề nhiều lắm...Không có lẽ thưởng tết , trả lương...bằng những căn hộ đó nhỉ ??? Mỗi căn cũng giải quyết được một "mớ" lao động đấy chứ ! Không bán được , chưa bán được thì ngủ chung, sinh hoạt chung...
Trả lờiXóaTrả Ngân Hàng thì bị ép giá , chi bằng trả "nợ" cho bên cung ứng vật tư , cho người lao động thuê ...các ông chủ của những toà bất động sản còn "có quyền" định giá ...he he , cảm ơn chuyên gia KINH TẾ HÀNG ĐẦU nhé !:-((
Cứ đến Tết xem lại vở "Ngựa người -Người ngựa" mà thấy trào nước mắt ...nhìn quanh chẳng thấy ai khác 2 người trong vở kịch đó ..."Hàng - Hàng" cái anh chàng chạy xe xích lô và cô nàng bán thân nuôi miệng ...
Nhớ thời bao cấp , trên bảng thông báo của căng tin cơ quan thường có dòng chữ " 2 nam / 1 cái quần đùi; 2 nữ 1 cái áo lót" hoặc là "7 công nhân một cái quạt con cóc"...
Ôi đau khổ , bao giờ lại tới ngày xưa ???
Bác dậy "ăn no mặc ấm" rồi mới tới "ăn ngon mặc đẹp" có phải là bây giờ lại tới ngày xưa !?
Bạn ơi người ta đang định chịa nhỏ ra cho dễ bán đấy. Mình thấy phương án của bạn khả thi hơn đấy.Ở chung,chuyển thành ký túc xá cho sinh viên thuê.Làm ngay đi gửi sáng kiến này lên...lên đâu nhỉ/tớ ko rõ lắm...kiếm ít tiền thưởng về tiêu tết cho vui đi bạn.
XóaĐúng vậy Hồng Anh nhỉ??? Lương với thưởng???? Chỉ tội cho người công nhân thui. Hì hục vất vả suốt cả năm chỉ trong mong vào mấy đồng tiền thưởng vậy mà ......
Trả lờiXóaBN không sinh ra trong cái thời ấy nên không rõ lắm. Chỉ tháy tiền thưởng năm nay ít quá đi. Lây chi mà tiêu tết. Huhuhuhu
Ta sắm trên mạng vậy. Cứ cóp đại về một lúc chắc cũng đủ xài đã con mắt.
XóaThời bao cấp , cứ gần đến tết là nhà mình có thêm nghề "làm pháo" , "in tranh" ngũ quả...cũng kiếm đuơc vài ngàn đồng thêm vào tiền cho Mẹ đi chợ sắm tết ...
Trả lờiXóaNhà nghèo thường dùng bức tranh in lưới ngũ quả cho thờ cúng mấy hôm tết vì không có tiền sắm đủ ngũ quả cúng tổ tiên , thần linh ...Có năm có cả tranh cá Chép cho ông công ông Táo về trời nữa ...Các cụ chắc cũng cảm thông với con cháu nên bỏ qua ...thay vì thưởng thức món thật thì các cụ xem tranh cũng thấy no , ấm ...
Riêng món "pháo" thì ngày xưa xem ra thích lắm , bên cạnh việc làm thuê cho các thương lái , nhất định mình tự thửa cho mình vài bánh để đốt đêm giao thừa , sáng mùng một , và ngày hoá vàng ...ngoài ra dăm chục quả nhét túi để đi chơi bạn bè ...Hơn chục năm cấm pháo rồi kể ra cũng nhớ lắm mùi pháo nổ và tiếng râm ran của pháo thời khắc chuyển năm mới...